Thứ Bảy, tháng 11 01, 2008

Buồn mới viết blog

Buồn mới viết blog. Chỉ viết blog khi buồn.

Hôm nay buồn, lại muốn viết blog. Sau khi đi lang thang nhà sách, rồi café… thấy trong lòng cũng đỡ dần những xôn xao, những cái thắt người não ruột. Nhưng vẫn còn buồn lắm lắm!

Trong tình yêu và trong cả cuộc đời này, điều quan trọng nhất vẫn là lòng tin. Có lòng tin thì mới có thể làm việc chung. Có lòng tin thì mới có thể yêu thương nhau. Có lòng tin thì mới có thể sống tốt. Có tin người ta thì người ta mới tin mình.

Vậy mà… mình tin người chứ người có phải lúc nào tin mình đâu. Có lẽ cái bản mặt của mình là bản mặt của một kẻ gian xảo, không đáng để tin tưởng. Mặt mình nhìn giống một kẻ nhẫn tâm, có thể làm điều ác với cả những người yêu thương? Hay mình giống một tên có thể dễ dàng thay đổi thái độ một cách vô lý?

Buồn thật là buồn. Thấy shock. Thấy khó hiểu. Thẫn thờ. Nghĩ mãi mà cũng chẳng thể có lời giải thích. Đành chờ người ta giải thích vậy.

Lớn rồi, cũng chẳng muốn than thở nhiều.

Đa tạ đã nghe mình nói.

Không có nhận xét nào:

Tra từ điển



Bản quyền thuộc về Tô Lâm Viễn Khoa, 2006 - 2008.


Khi đăng lại các bài viết tại đây, vui lòng dẫn link hoặc ghi rõ nguồn: TLVK.


Liên hệ: Tô Lâm Viễn Khoa