LTS: Thật ngẫu nhiên trong buổi sáng hôm nay, tôi lại tìm được cùng một lúc một clip rất hay và một bài blog rất dễ thương. Vô tình, nội dung của cả hai lại giống nhau đến lạ. Giờ, xin mạn phép 2 tác giả để đăng lại với hi vọng sẽ có thêm nhiều người sẻ chia hơn. Những đoạn đậm màu là tôi viết thêm vào.
CÓ ĐÔI KHI TÔI ƯỚC MÌNH LÀ MỘT ĐỨA TRẺ
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ , chỉ đơn giản là vì tôi cũng muốn chơi cùng với tụi nó .Biết bao nhiêu là trò chơi ngày bé tôi từng say mê .Đựoc chạy nhảy như bay với tụi nó , phóng xe đạp vù vù trong công viên và thả cả hai tay (và cứ nghĩ là mình anh hùng lắm ), thổi bong bóng xà phòng rồi thi coi bong bóng của đứa nào bay cao hơn , chơi xô đẩy nhau mà chẳng cần phân bì mày là con gái hay con trai ...
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Để mỗi trưa nắng thì giả đò ngoan ngoãn leo lên giường ngủ trưa , nhưng đợi mẹ ngủ say hay lơ đễnh là lại te tái xách mũ , nón và các thứ vật dụng lỉnh kỉnh khác cho chuyến phiêu lưu buổi trưa.Mà những trưa mênh mang nắng gió ấy có bao nhiêu chuyện thú vị cho con bé tôi .Chạy ra đồng mót lúa – chỉ vài ba cọng lúa người ta gặt sót lại trên đồng hay vài ba con cào cào nhảy tanh tách – thế mà đã nghĩ là mình đã nuôi lớn được con chim cu gáy nhà mình hay bữa nay gà nhà mình mà đẻ nhiều trứng là do con đấy nhé .Trưa nắng chạy lên lò gạch lấy trộm đất sét về nặn đủ thứ đồ chơi có thể nghĩ ra .Trưa nắng là lúc cả lũ đem diều mỏng tang được làm bằng những tờ giấy tập còn thừa ra bờ sông thả , mặc dù bờ sông buổi trưa rất vắng và đứa nào cũng sợ có ma từ dưới sông leo lên .Trưa nắng – tôi chạy lòng vòng hết cả cái thị trấn nhỏ bé – đi lượm lon bia người ta vứt đầy về đổi kem , vòng giun hay những thanh quế bé cay cay .Lớn lên thì lúc nào cũng muốn thu mình lại trứoc bao nhiêu sự mới mẻ của cuộc đời vì e ngại đủ điều .
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Để mỗi lần trời mưa lại chạy ù ra sân tắm mưa , nói mẹ ơi bữa nay con tiết kiệm nước nhé , con tắm ở ngoài này rồi .Khỏi sợ có ai đó nói con gái gì mà vô ý vô tứ , lớn rồi mà còn tắm mưa như thế ( sao ngừoi lớn ngừoi ta hay nghĩ bậy bạ thế nhỉ ?)
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Để dễ tin và dễ bị gạt .Nghe thật buồn cười , nhưng thời giờ , khi mà một nhạc sĩ khá nổi tiếng với các bản tình ca bay bổng còn nói “ Tôi khá tiết kiệm niềm tin” thì tôi thấy mình có hào phóng đi chăng nữa cũng chưa hẳn là không tốt .Là một đứa trẻ để ai nói gì tôi cũng tin , tin là ngừoi ta tốt nhất trên đời , để lén lút chạy về lấy trộm hàng hóa mẹ bán cho nguời ta , để tin cái chị dễ thương hay đổi kẹo , quế cho mấy đứa trẻ con khi chị í nói là em đưa hết mấy cái thìa hay môi canh trong nhà đây , mai chị quay lại chị mang kẹo và vòng giun cho .Chị nói xong mấy câu ngọt ngào thì cứ đi mãi chẳng thấy trở lại , thế mà có một lũ nhóc trưa nào cũng nghếch cổ lên đợi , nghĩ chị quên đường vô nhà mình .( Giờ thì tôi tin là một đứa bé hai tuổi nghe xong cũng chê tôi khờ - hồi đó tôi đã 6 tuổi ).
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Là đã thích ai là thích đến chết .Có cái gì ngon cũng để dành cho người ta .Là cố mọi cách để nguời ta phải chú ý đến mình ,là chẳng có tí khái niệm nào về “ tự trọng” , “ tổn thương” hay cái gì to tát lớn lao đại loại thế ...Là khi thích ai thì nguời ta cũng phải biết là mình đang thích ngừoi ta .
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Là đã ghét ai thì cũng ghét rất rõ ràng .Là viết một mẩu giấy chuyền sang ( không thèm nhìn mặt nó khi đưa giấy nhé ) .Tờ giấy ấy sẽ viết là “ Tình bạn của chúng ta chấm dứt ở đây” ( dù hồi đó tôi không chắc là mình có hiểu rõ tình bạn là gì hay không ).Thế rồi một hai ngày sau lại lẽo đẽo chạy theo , cuời hiền lành rất ngây thơ , giả vờ hỏi han hay giúp linh tinh chuyện này chuyện nọ .Thế là lại hòa bình như cũ .
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Hát những câu ngô nghê bất cứ khi nào thích , hát những bài xuyên tạc ( thậm chí hơi bậy bạ ) bất cứ khi nào có cảm hứng .Còn bây giờ , muốn hát nhưng lại sợ mình hát không hay , không thuộc lời , hát mấy bài xuyên tạc sợ người ta nói là con gái con đứa , sắp lấy chồng đến nơi còn hát lăng nhăng ( ôi lại cái lí thuyết buồn cười con gái con đứa ... )
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Để nũng nịu mọi người khi nào tôi ốm , tôi buồn ngủ , tôi muốn ăn kem , tôi muốn đi ngủ .Được bà xoa lưng nhẹ nhàng , phe phẩy cái quạt mo và kể chuyện cổ tích .Được nằm ngủ với mẹ , nắm tay mẹ thật chặt trước khi ngủ vì sợ mẹ lại đi trực buổi tối .Được mè nheo là ra đến nơi bố phải mua giày mới , áo mới cho con khi được bố cho đi Hà Nội lần đầu tiên .Bây giờ bà tôi thì già , tôi phải chia sẻ mẹ với hai đứa em , áo quần , giày dép thì tôi không thiếu nữa .Thế đấy , làm người lớn có gì mà sướng ?
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Để mỗi khi có đồ chơi mới ,sách mới , vở mới , bút mới , quần áo mới ... là lại háo hức đến không ngủ được .Mùi vở mới hồi tôi đi học lần đầu tiên , mùi cái cặp Liên Xô cũ , mùi cái bình đựng nước xanh xanh đỏ đỏ , mùi bộ đồ mới ... tất cả giờ tôi vẫn còn nhớ .Khó tin nhưng đấy là sự thật – còn bây giờ - cứ thích là mua – mấy bữa rồi chán vứt lăn lóc đâu đó –có còn lưu giữ được chút gì hương thơm đặc biệt của nó ?
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Là khi thích khóc thì khóc , thích cuời thì cuời , thích hét to đến mấy thì hét .Chứ không như bây giờ , cuời tuơi thì bị nguời ta nói là cuời “ toe toét” ( lạ thế , họ cũng cười như thế đấy thôi ) , khóc hu hu như con nít thì không được rồi , lại còn sợ khóc nước mắt nước mũi tèm nhem thì xấu xí lắm , sợ có ai thấy mình khóc thì thôi mất công mình giả bộ mạnh mẽ , hét lớn thì bị mọi người quay lại nhìn trân trối : “ Trời tội nghiệp con nhỏ chưa , coi bộ mặt mũi hiền lành sáng sủa mà tâm thần có vẻ không bình thuờng” ( mặc dù ở nhà ngừoi ta còn la con cái , chị em , chó mèo lanh lảnh và khủng khiếp hơn thế nữa kia )
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Là khi chơi với bạn bè thì đơn giản là vì thích , bố mẹ mà có nói là “ Mày chơi với nó là bị lây chí bây giờ” thì vẫn kịch liệt bảo vệ nó bằng cách “ Không phải đâu , là do con lây cho nó” rồi đưa cho mẹ xem một đầu đầy chí khiến mẹ phát hoảng .Giờ lớn lên , nếu có muốn đi chơi với đứa nào mà không tốt( trong mắt mẹ ) thì nhớ nói là con đi học thêm nhé .
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Là say mê với những ước mơ lớn lao .Trẻ con không thích ước mơ nhỏ mà .Không thèm ước là kĩ sư ,giáo viên , bác sĩ đâu . Tôi thấy mấy ông chủ tịch nước lên TV nói dở ẹc , tôi muốn sau này tôi mà là mấy ông đó , tôi nói đến đâu mọi ngừoi trầm trồ , vỗ tay đến đó ... Lớn lên thì ước mơ thu hẹp dần dù thế giới thì mở ra đến mênh mông ( sao kì vậy ta ?)
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Là viết những bài văn rất ngô nghê kiểu như “ nhà em có nuôi một ông nội” hay “ ông em có lúm đồng tiền rất xinh” , hay cũng tự do tự tại mà sến theo kiểu “ mai này dù đi đâu về đâu , em cũng sẽ chẳng bao giờ quên được ....” .Còn bây giờ làm văn thì ngồi lôi sách văn mẫu ra nhé , chép mỗi nơi một tí , chen vô cái lớp luyện thi bao nhiêu ngừoi , nghe lấy nghe để , chép lấy chép để những lời của cô để tìm một chân trong giảng đường .
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Là khi phạm lỗi , chỉ nhìn thấy cái roi thôi là khai tất tần tật mọi tội lỗi .Không như bây giờ .Phạm lỗi rồi thì một là tìm cách đổ lỗi cho người khác , hai là tìm cách bào chữa , ba là tìm cách “ bịt đầu mối” , bốn là cả ba cách trên .Thế đấy , ai nói lớn lên là chín chắn và trửong thành hơn , dũng cảm hơn ?
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Là khi thấy ai đó làm gì thành công hay thú vị đều có thể khen liền kiểu như “ Ôi , chị chải tóc siêu chưa” một cách thật lòng và đầy ngưỡng mộ nhất .Bây giờ thì tôi còn bận ghen tỵ với người ta hoặc cũng có thể là nghĩ nếu mình khen thì nguời ta sẽ nghĩ mình nịnh nọt hay có ý đồ đen tối gì đây ( !!)
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ .Là để không có những buổi tối ngày hôm nay , lọ mọ lạch cạch gõ những dòng này trong đêm một mình , giọng văn thì rất chi là khiêu khích và ngang tàng .Là trẻ con thì giờ này tôi đang ngáy pho pho , duỗi hai tay hai chân mà ngủ say sưa , biết đâu lại đang được mẹ và bà ôm ấp , và đang mơ một giấc mơ bay lên các vì sao ...
Có đôi khi tôi ước mình là một đứa trẻ. Là để được cười một cách hồn nhiên, vô tư. Là để được cười với mọi thứ xung quanh. Cười với những người thân yêu, cười với một tiếng rung khẽ khàng của cuộc sống. Cười với những gì đang ở quanh tôi. Tiếng cười ấy không giả dối như kẻ Sở Khanh, không xuề xoà như người vô trách nhiệm, không thâm độc như tên ác nhân. Tiếng cười ấy trong trẻo và hồn nhiên.
Ôi gió thời gian thổi ta ngày một bay cao , bay cao lên , nhưng giờ nhìn lại thấy chân ta dường như không hề chạm đất ?
(From Nhím xù - Góc ốc sên bé nhỏ)
-------------------------
Câu nói tuần này: Nhấn vào chữ phản hồi để comment.