Chủ Nhật, tháng 11 23, 2008

Lại một lần nữa

Ích kỷ, tính toán, vô tâm…

Lại một lần nữa…

Ngày hôm qua cũng ngồi nghĩ mãi: người ta thích mình vì lí do gì. Đẹp trai? Không. Giàu có? Không. Thông minh, học giỏi? Không. Chững chạc, điềm đạm? Không. Tất cả đều nói: không phải mẫu người lí tưởng, mơ ước thậm chí ngay cả nghĩ cũng k nghĩ đến.

Vậy thì chỉ có "đẹp trai k bằng chai mặt". Chỉ còn biết chinh phục tình yêu bằng tấm lòng chân thành, bằng sự bền bỉ.

Để rồi, khi mình nghỉ ngơi một chút, khi mình cần một chút riêng tư, khi mình quá tự tin với tình yêu này… thì nó đổ vỡ. Và mình lại lộ nguyên hình là một thằng ích kỷ, tính toán và vô tâm. Một người nói thì bảo người ta k hiểu mình, nhiều người nói thì phải suy nghĩ lại.

Có lẽ mình không dành cho ai cả. Mình không biết cách yêu một người một cách đúng đắn như người ta. Sao người ta có thể yêu và ở bên nhau lâu thế? Làm sao người ta có thể tìm được người như thế?

Mình muốn dành mình cho ai đó. Mình muốn yêu một ai đó suốt cả cuộc đời này. Mình luôn tin ai đó được dành cho mình. Nhưng sao khó quá!

Bỗng nhiên thấy sợ, buồn và hoang mang.

Một thằng đàn ông không hoàn chỉnh.

Và thất bại.

Mỗi lần buồn là lại viết blog.

Bỗng dưng muốn khóc.

Nhưng không khóc.

Vì đàn ông không bao giờ khóc.

Cảm thấy nhớ, và tiếc. Lẽ nào một năm qua không bằng hai ngày vừa rồi.

Vẫn không hiểu, chưa bao giờ than thở mệt mỏi, chưa bao giờ than thở bị làm phiền. Chỉ đúng một lần vào ngày hôm qua. Và thế là kết thúc. Ngỡ ngàng.

Anh xin lỗi. Chỉ mong em suy nghĩ lại.

Không có nhận xét nào:

Tra từ điển



Bản quyền thuộc về Tô Lâm Viễn Khoa, 2006 - 2008.


Khi đăng lại các bài viết tại đây, vui lòng dẫn link hoặc ghi rõ nguồn: TLVK.


Liên hệ: Tô Lâm Viễn Khoa