Thứ Ba, tháng 12 18, 2007

Tầm phào (cho những ai tầm phào)

Đã lâu rồi mới lại viết một vài dòng cho blog. Vì bận rộn quá!

Mọi thứ đang rối tung lên. Áp lực đến từ mọi phía. Có cảm giác như sắp sửa nổ tung ra.

Nổ tung ra hết những bực bội, những buồn phiền, những thất vọng. Nổ tung ra hết những mệt mỏi, những vất vả, những mệt nhoài.

Cuộc đời không phải là màu hồng. Chỉ mong nó không phải là màu đen. Nhưng sao nó vẫn càng lúc càng đi về phía ấy.

Nhiều lúc chẳng hiểu sao mọi chuyện lại như vậy. Mọi thứ cứ tuột ra khỏi tầm tay, không thể kiểm soát được. Rõ ràng là thế, cố gắng hết mình nhưng rồi cơ hội cứ trôi dần, trôi dần. Thay vào đó là sự thất vọng, buồn phiền.

Giờ thì mọi thứ chẳng biết sẽ về đâu. Cũng may trời phú cho cái tính chẳng hay lo lắng lâu. Thế nên cũng nhanh vượt qua mọi thứ. Dẫu biết rằng chỉ là tạm thời. Vì nó vẫn bám theo dai dẳng. Trong suy nghĩ, trong giấc ngủ, trong nỗi ám ảnh.

Tự nhiên thấy rằng, sau 21 năm, cuối cùng mình chẳng làm được một điều gì gọi là đáng kể. Một thằng con trai 21 tuổi quẳng ra đời bây giờ, chẳng biết sẽ sống như thế nào. Mọi thứ thật tệ! Chỉ mong là nó sẽ không tệ hoài.

Nhớ những người đã đi qua. Sao người ta không đứng lại nhỉ? Vẫn là câu nói cũ: mình ở lại, chỉ có mặt đất dưới chân mình là đi mà thôi.

Không có nhận xét nào:

Tra từ điển



Bản quyền thuộc về Tô Lâm Viễn Khoa, 2006 - 2008.


Khi đăng lại các bài viết tại đây, vui lòng dẫn link hoặc ghi rõ nguồn: TLVK.


Liên hệ: Tô Lâm Viễn Khoa