Tự ngôn
* Nghệ thuật chẳng phải là cái gì cao xa, thâm thúy. Nghệ thuật không phải là đứng kế bên để giảng giải, ca ngợi nó, phân tích nó, bình phẩm nó. Nghệ thuật là cảm xúc, là sự cộng hưởng ngay từ những phút đầu tiên bắt gặp. Không cần lời giới thiệu, không cần lời nhận xét, chỉ có sự đồng cảm và lay động cảm xúc. Đó mới là nghệ thuật.
* Người có thể dừng chân lại trước những đau khổ của người khác là người nhân ái. Nhưng người dám can đảm bước tiếp qua những đau khổ đó là người vĩ đại.
* 200, 500 cũng là tiền.
* Một câu chuyện nhỏ: Có một đàn bướm đang tổ chức một hội nghị nghiên cứu khoa học về một căn nhà nọ. Sau một hồi tranh cãi về cái đang có trong căn nhà đó, một con bướm dũng cảm bước ra xin xung phong đi vào căn nhà đó. Nó bay ngay vào căn nhà, lượn một vòng quanh căn nhà và bay ra trở lại. Nó bảo rằng trong căn nhà đó có một ngọn lửa. Vị trưởng lão lắc đầu: Chẳng có gì mới. Một con bướm khác xung phong đi tiếp. Nó lại bay vào căn nhà, lượn một vòng quanh ngọn lửa và thấy rằng nếu chỉ có thể thì đâu có gì mới. Thế là nó thử lại gần hơn một tí thì hỡi ôi, ngọn lửa làm cháy xém một bên cánh của nó. Vất vả lắm nó mới bay trở lại được. Thế nhưng vị trưởng lão vẫn lắc đầu: Cũng chưa có gì mới. Một con bước khác lại hăng hái xung phong đi tiếp. Cả đàn bướm hồi hộp quan sát con bướm thứ 3 này. Nó bay đúng 2 vòng quanh ngọn lửa và thấy rằng cứ thế này thì chẳng có gì mới. Cuối cùng, nó quyết định lao thẳng vào ngọn lửa và dĩ nhiên, ngọn lửa thiêu rụi nó hoàn toàn. Vị trưởng lão vẫn lắc đầu: Cuối cùng, cũng chỉ có anh chàng kia là biết được sự thật bên trong ngọn lửa mà chúng ta không biết.
* Entrôpi là đại lượng đặc trưng cho độ mất trật tự. Trong mọi quá trình tự nhiên, entrôpi không giảm. Do đó, biến cái trật tự thành cái không trật tự rất dễ, rất hợp lẽ nhưng xếp cái không trật tự thành cái trật tự rất khó. Con người tha hoá thì dễ chứ rèn luyện thì khó.
* Thời gian diễn ra theo chiều mũi tên thời gian đi từ entrôpi thấp đến entrôpi cao.
* Muốn làm chim, nhất thiết phải có cánh. Mà cánh không phải thuộc về con người. Con người sinh ra không phải để bay.
* Người phụ nữ thông minh không bao giờ cưới người đàn ông thông minh. Bởi vì người đàn ông thông minh hiểu rằng người phụ nữ thông minh không phù hợp với mình.
* Đàn ông không nên làm việc nhà (nếu làm thì chỉ làm dưới dạng giúp đỡ) vì nếu làm nhiều quá sẽ mắc một số bệnh không thể chữa của các bà nội trợ: nói nhiều, nói dai, mê phim HQ và suy nghĩ thiển cận.
* Sinh ra trên đời, mỗi người có một nhiệm vụ đã được phân công. Đàn ông làm việc nuôi gia đình, về nhà nghỉ ngơi, dạy dỗ con cái, giúp đỡ vợ con. Đàn bà làm việc cho vui vẻ, về nhà làm nội trợ, dạy dỗ con cái, nghỉ ngơi. Không ai có cái quyền làm ngược lại những gì tự nhiên đã quy định giống giữ thả trái táo trên mặt đất thì táo phải rơi, chẳng thể khác được. Làm khác thế, đồng nghĩa với đánh đổ hạnh phúc gia đình.
* Anh yêu em là quyền của anh. Em không yêu anh, đó là quyền của em. Không ai được phép xâm phạm quyền của ai.
* Giáo viên phải dựa vào học sinh. Không có học sinh, không ai được gọi là "giáo viên". Chỗ dựa tinh thần duy nhất của giáo viên là học sinh. Yêu không hết, cớ sao hành hạ?
* Bé Bi 5 ngày tuổi. Mẹ bé Bi 5 ngày tuổi.
* Thân thể do cha mẹ cho ta, không ai được quyền làm tổn thương nó hoặc huỷ hoại nó.
* Cái quý nhất ở con người không phải trí khôn, không phải lòng thành thật, không phải tính cách mà là lương tri.
-------------------------
Câu nói tuần này: Nhấn vào chữ phản hồi để comment.

* Người có thể dừng chân lại trước những đau khổ của người khác là người nhân ái. Nhưng người dám can đảm bước tiếp qua những đau khổ đó là người vĩ đại.
* 200, 500 cũng là tiền.
* Một câu chuyện nhỏ: Có một đàn bướm đang tổ chức một hội nghị nghiên cứu khoa học về một căn nhà nọ. Sau một hồi tranh cãi về cái đang có trong căn nhà đó, một con bướm dũng cảm bước ra xin xung phong đi vào căn nhà đó. Nó bay ngay vào căn nhà, lượn một vòng quanh căn nhà và bay ra trở lại. Nó bảo rằng trong căn nhà đó có một ngọn lửa. Vị trưởng lão lắc đầu: Chẳng có gì mới. Một con bướm khác xung phong đi tiếp. Nó lại bay vào căn nhà, lượn một vòng quanh ngọn lửa và thấy rằng nếu chỉ có thể thì đâu có gì mới. Thế là nó thử lại gần hơn một tí thì hỡi ôi, ngọn lửa làm cháy xém một bên cánh của nó. Vất vả lắm nó mới bay trở lại được. Thế nhưng vị trưởng lão vẫn lắc đầu: Cũng chưa có gì mới. Một con bước khác lại hăng hái xung phong đi tiếp. Cả đàn bướm hồi hộp quan sát con bướm thứ 3 này. Nó bay đúng 2 vòng quanh ngọn lửa và thấy rằng cứ thế này thì chẳng có gì mới. Cuối cùng, nó quyết định lao thẳng vào ngọn lửa và dĩ nhiên, ngọn lửa thiêu rụi nó hoàn toàn. Vị trưởng lão vẫn lắc đầu: Cuối cùng, cũng chỉ có anh chàng kia là biết được sự thật bên trong ngọn lửa mà chúng ta không biết.
* Entrôpi là đại lượng đặc trưng cho độ mất trật tự. Trong mọi quá trình tự nhiên, entrôpi không giảm. Do đó, biến cái trật tự thành cái không trật tự rất dễ, rất hợp lẽ nhưng xếp cái không trật tự thành cái trật tự rất khó. Con người tha hoá thì dễ chứ rèn luyện thì khó.
* Thời gian diễn ra theo chiều mũi tên thời gian đi từ entrôpi thấp đến entrôpi cao.
* Muốn làm chim, nhất thiết phải có cánh. Mà cánh không phải thuộc về con người. Con người sinh ra không phải để bay.
* Người phụ nữ thông minh không bao giờ cưới người đàn ông thông minh. Bởi vì người đàn ông thông minh hiểu rằng người phụ nữ thông minh không phù hợp với mình.
* Đàn ông không nên làm việc nhà (nếu làm thì chỉ làm dưới dạng giúp đỡ) vì nếu làm nhiều quá sẽ mắc một số bệnh không thể chữa của các bà nội trợ: nói nhiều, nói dai, mê phim HQ và suy nghĩ thiển cận.
* Sinh ra trên đời, mỗi người có một nhiệm vụ đã được phân công. Đàn ông làm việc nuôi gia đình, về nhà nghỉ ngơi, dạy dỗ con cái, giúp đỡ vợ con. Đàn bà làm việc cho vui vẻ, về nhà làm nội trợ, dạy dỗ con cái, nghỉ ngơi. Không ai có cái quyền làm ngược lại những gì tự nhiên đã quy định giống giữ thả trái táo trên mặt đất thì táo phải rơi, chẳng thể khác được. Làm khác thế, đồng nghĩa với đánh đổ hạnh phúc gia đình.
* Anh yêu em là quyền của anh. Em không yêu anh, đó là quyền của em. Không ai được phép xâm phạm quyền của ai.
* Giáo viên phải dựa vào học sinh. Không có học sinh, không ai được gọi là "giáo viên". Chỗ dựa tinh thần duy nhất của giáo viên là học sinh. Yêu không hết, cớ sao hành hạ?
* Bé Bi 5 ngày tuổi. Mẹ bé Bi 5 ngày tuổi.
* Thân thể do cha mẹ cho ta, không ai được quyền làm tổn thương nó hoặc huỷ hoại nó.
* Cái quý nhất ở con người không phải trí khôn, không phải lòng thành thật, không phải tính cách mà là lương tri.
-------------------------
Câu nói tuần này: Nhấn vào chữ phản hồi để comment.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét