Thứ Hai, tháng 6 23, 2008

Viết từ Hạ Long

Haha... chắc mọi người đang ngạc nhiên là tại sao tui nói là đi Hà Nội mà lại ghi là "viết từ Hạ Long". Đọc hết bài này rùi sẽ hiểu.
Chú ý: Đây có thể xem là journal riêng của tui nên có thể có vài suy nghĩ, nhận định mang tính chất vùng miền. Nếu có đụng chạm đến ai, đến cộng đồng nào, xin lượng tình bỏ qua (tui k muốn là bé Crys tập 2 đâu).

Day1 (22/6):
Đúng 4h30 có mặt ở sân bay, làm thủ tục check-in. Rất hồi hộp vì đây là lần đầu đi máy bay nên lo lắng đến nỗi chạy đi mua miếng Kool Patch dán. 5h là đã vào được đến phòng chờ. Rất may là lần này đi chung với ông anh họ nên cũng k quá ngố đến nỗi làm phiền đến người khác.
5h30, nghe thông báo chuyến bay của mình bị hõan lại 15p, lí do là máy bay đến muộn. Hic, cũng tạm thông cảm vì xe búyt còn trễ nói j đến máy bay. 5h45 lại nghe tiếp thông báo thứ 2, lần này hõan lại đến... 2 giờ. Lí do: kiểm tra kỹ thuật và bảo dưỡng. Ối giời ơi, điên lên! Vậy là phải đợi 2 tiếng sao? Vội chạy đến cổng vào để hỏi cho ra nhẽ thì thấy cả đám người lố nhố ở đó. Thôi thì toàn là những tiếng văng tục, chửi rủa, đòi đóng cửa sân bay. Các nhân viên của Jetstar cũng rất lịch sự không hề chửi lại mà chỉ im lặng làm ngơ. Téng teng, chuyến bay 804 xuất phát lúc 5h40 thì phải ngồi đợi, còn chuyến bay 806 cũng đi HN xuất phát lúc 6h thì bắt đầu lên máy bay. Lúc này đột nhiên nghe một chị (rất xinh, nãy gìơ im lặng không nói gì) la lên: chúng tôi đề nghị trả vé. Mọi người ùa theo ủng hộ. Riêng tui và ông anh thì rất nhanh chóng lủi đi tìm chỗ ăn chiều. Hehe... vì hoãn chuyến bay nên hãng hàng không đền cho mỗi người 1 bữa ăn miễn phí. PT đã ăn hết 75k, haha.. cho bõ tức. Cũng may là vì mọi người đang lo chửi rủa trong í mà nhà hàng rất vắng, vào ngồi là ăn ngay. Lát sau cả đám kéo ra chen chúc ăn thì tui đã ăn xong. Sướng quá! Ha ha...
Rùi, cuối cùng cũng lên máy bay, trước khi vào máy bay vẫn có nhiều người la lớn: Đóng cửa Jetstar đi... Khiếp, la thế mà cuối cùng cũng vẫn lên máy bay đấy. Chán.
Chuyến bay diễn ra như mọi người đã từng đi máy bay vẫn biết. Chỉ có 2 chuyện đáng nói. Một là cái thằng cho tiếp viên trưởng nói trong micro dở quá. Nói tiếng Việt thì hời hợt, nói tiếng Anh thì như tiếng bồi. Cảm thấy rất thất vọng. Chẳng hề ra phong cách một hãng hàng không lớn. Chuyện thứ 2 còn kinh khủng hơn: một ông khách nói giọng Bắc rất tự nhiên lấy điện thoại ra nghe ngay sau khi máy bay tắt đèn chuẩn bị cất cánh. À, không phải đơn giản là nghe mà nên gọi là tám, mà tám rất to và rất lâu. Thế là cả cái máy bay lại được dịp chửi rủa tiếp. Sau khi chửi ông ấy rùi chửi sang tiếp viên vì tại sao không thấy ra nhắc nhở ông í. Tui thì gắn tai phone, thắt dây an toàn và ngủ.
Đến Hà Nội thì đã là 11h, chạy qua nhà bà bác để cất đồ rồi về khách sạn ngủ lun. Hic, nghèo mà chơi rất sang vì 1 người mà lại ở một phòng đôi. Cái giường rộng quá làm mình mún có ai đó nằm cạnh ghê!!! :p

Day 2:
7h sáng ra đầu ngõ ăn sáng. Ăn cái món xôi với chả, giò. Chờ mãi mà chẳng thấy bác ấy đưa cái muỗng để ăn, lát sau để ý thấy ai cũng ăn xôi bằng đũa, thế là mình cũng lấy đũa mà ăn. Tính tiền mới sốc, bác í hình như biết mình đi du lịch, thẳng tay 10k cho bát xôi ăn chẳng bõ. Hichic... lại nhớ tô phở tối hôm trước ăn, cũng chỉ có tí tẹo mà 20k một tô. Lại không có rau, không có tương, quán thì rất dơ...
7h30 là lên xe đi Hạ Long, trên xe ngủ suốt. Đến Hạ Long lấy phòng khách sạn xong là một mình một xe ôm phóng ra Bãi Cháy ngay. Đi ngang cái cầu Bãi Cháy cũng đẹp gúm!
Được bác xe ôm chở ngay đến bến tàu, dẫn đến một bác rất lịch sự, quần tây, áo sơ mi, giày tâm, đội mũ cối, mang kiếng đen, xách cặp táp. Cuối cùng thì biết bác í là "cò". "Cò" nhưng vẫn ghi hoá đơn giá cả đàng hoàng. Theo lời giới thiệu thì PT sẽ đi ghép với một tàu khác (đang đợi sẵn ngoài bến), đi một tua 4 tiếng giá 150k, vé vào cổng là 40k, tổng cộng 190k. Thấy hơi đắt nhưng thôi kệ, đi đại, lạ nước lạ cái có biết gì đâu. Kết quả thì đúng là bị lừa.
Được một bác khác dẫn vào, đưa lên một thuyền lúc 12h45. Ngồi đợi một hồi thì có người bảo lên nóc tàu ngồi cho mát. Lên ấy ngồi lại đợi nữa... Đến 1h45 thì khỏi đợi nữa, được chuyển sang thuyền khác và tiếp tục... chờ. 2h rồi mới được đi.
Ngồi một mình trên nóc tàu cái cái buồn mà cũng có cái vui. Buồn là hem có ai nói chuyện hết (ngoài ông lái tàu), hem có ai chụp hình giùm mình hết (chẳng lẽ cứ chụp cảnh). Vui là vì có một mình nên muốn gnồi ở đâu, nằm ở đâu cũng được, rồi tha hồ tự xử chụp hình thoải mái, thậm chí còn đặt chụp tự động 10 giây. Vui quá chời vui!
Đi một hồi thì phát hiện Vịnh Hạ Long cũng chán gnấy, chẳng khác vịnh Vĩnh Hy ngoài Phan Rang. May mà về sớm chứ ngồi mãi chẳng biết làm gì. Có đi thăm mấy cái hang thì cũng vui. Tức cười nhất là có 3 ông 1 ta 2 tây cùng đứng ôm cái tảng đá có hình dạng mà ông HDV gọi là "mother's breast"... Thẳng cha HDV còn la lên "We all love breasts."
6h về đến KS ở Hạ Long, đi dạo chợ cũng k có gì hứng thú. Đi ăn rùi ra tiệm net chơi, viết blog. Chán. Ngày mai về Hà Nội sớm. Hi vọng sẽ vui hơn.

Chú ý: tớ vẫn còn tuyển người ở Hà Nội đi chụp hình cho tớ.
-------------------------
Câu nói tuần này: Nhấn vào chữ Phản hồi để comment. Nhấn vào chữ Comment để phản hồi. Làm gì mà bạn thích.









Phù Thuỷ Đầm Lầy's photosXem thêm tại đây.

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Khổ thân bạn, bị lừa ngay trên đất mình. Không biết bao giờ dân Bắc mới hết thói xấu này đây

Tra từ điển



Bản quyền thuộc về Tô Lâm Viễn Khoa, 2006 - 2008.


Khi đăng lại các bài viết tại đây, vui lòng dẫn link hoặc ghi rõ nguồn: TLVK.


Liên hệ: Tô Lâm Viễn Khoa