Thứ Năm, tháng 3 15, 2007

Trải qua một nỗi buồn


Hôm nay lại gặp một chuyện buồn nữa ở trên trường. Kì này thật sự là chuyện lớn. Chắc chắn kì thực tập này sẽ là một vết xấu. Một vết xấu đáng buồn.

Không hiểu sao gần đây, khi có chuyện buồn, mình ko muốn nói với ai nữa. Có khi mọi người biết mình buồn nhưng chẳng biết vì sao. Từ trước đến giờ mình đã làm phiền mọi người nhiều rồi. Vì suốt ngày mình cũng chỉ toàn là buồn và buồn. Mà cái buồn của mình cũng chỉ quẩn quanh vòng vòng những thứ mà người ta chẳng bao giờ buồn. Bạn bè thì cũng chán nản, mệt mỏi vì những cái buồn của mình. Giờ thì chắc cái blog này cũng đang mang cái gánh nặng mệt mỏi, chán nản đó. Có nhiều cái mình uất ức, buồn chán nhưng có lẽ không thể nói cho ai cả. Chẳng phải như Xuân Diệu "Tôi buồn không biết vì sao tôi buồn" mà hình như "Buồn như ly rượu đầy, uống chẳng bao giờ cạn."
Hình như mình đang thất bại liên tục. Hai, ba hoạt động bị bể, ko thực hiện được. Bình chọn, bình bầu thì chắc cũng rớt khỏi vòng cuối cùng. Lớp mình thì ngày càng bê bối, đã làm cô phải mệt mỏi và phiền lòng. Ừm, càng lớn, càng làm nhiều, mới càng lộ ra cái sai sót và yếu kém của bản thân. Mình cũng có thể sẵn sàng chịu 100% trách nhiệm về bản thân nhưng lần này, trách nhiệm lớn quá, bản thân mình cũng chưa biết có đủ sức gánh được hay ko. Cái giá phải trả là quá lớn!
Tự bản thân cảm thấy đang tách rời khỏi cộng đồng, dường như trở thành người mờ mắt, quờ quạng đi mà chẳng biết đi đúng đường. Thật buồn! Bạn bè, em gái mình chẳng còn quan tâm đến ai. Thật đáng sợ!
Cứ viết nữa thì sẽ làm mọi người thấy nặng nề hơn. Có người nói blog là nơi để giãi bày tâm sự, mình cũng từng nghĩ thế. Giờ thì e rằng, nó cũng chẳng thể. Xin lỗi những người bạn vì đã mang lại nhiều gánh nặng cho mọi người.
Nghĩ lại, hình như viết cái bài nghe giống như đang đố mọi người: "Tôi đang buồn đó. Đố biết vì sao? Hay hãy hỏi tôi đi!" và nghe như là đứa trẻ đang giận lẫy, bảo rằng ko nói đâu rùi một hai ngày sau sẽ nói. Ừm, thôi thì cứ thế vậy. Viết rồi, chẳng thể xoá.


Buồn Ơi Chào Mi
Sáng tác: Nguyễn Ánh 9 - Thể hiện: Minh Quân



-------------------------
Câu nói tuần này: Không có gì là không thể.

Tra từ điển



Bản quyền thuộc về Tô Lâm Viễn Khoa, 2006 - 2008.


Khi đăng lại các bài viết tại đây, vui lòng dẫn link hoặc ghi rõ nguồn: TLVK.


Liên hệ: Tô Lâm Viễn Khoa