Thứ Bảy, tháng 4 21, 2007

[Archive]Lững thững bước đi


Lững thững bước đi, không cần nhanh, cũng không cần chậm. Đi như thể mình không đi. Đi trong vô thức. Chỉ biết là đang đi. Và cần suy nghĩ.

Có những chuyện trong lòng nhiều mắc mứu nhưng không cách nào nói ra được. Vì từ lâu đã quên cách thổ lộ. Và cũng từ lâu không có ai để thổ lộ. Chẳng bao giờ dốc hết ruột gan với ai được. Mỗi người biết một chút, ghép lại thành câu chuyện không hoàn chỉnh.

Không có chuyện nào được giải quyết. Mọi người luôn đi tới, chỉ có một người đứng lại. Vì chậm hay vì không muốn đi?

Biết là viết sẽ chẳng hay, chẳng cảm xúc gì cả nhưng vẫn cứ muốn viết. Viết cho thoả mãn một đam mê. Dù rằng đã chẳng còn cảm xúc hay nói khác đi là cảm xúc đã bị che giấu hết. Chẳng biết viết về cái gì và viết ra sao. Bỗng dưng bước đi lững thững như một kẻ đứng ngoài. Chỉ quan sát, nhoẻn miệng cười và thôi.

Sao lại sống như một kẻ thiếu tình thương? Thiếu không? Nếu thiếu, có cần phải buồn thảm đến thế không? Trái tim không thông minh à? Vậy thì đúng là thiếu tình thương.

Sắp tới phải đi xa. Có lẽ chỉ gặp được nhau trong vài ngày nữa. Khi về thì cũng đã đi. Mà về lại thì cũng đã tan. Chẳng lẽ chỉ có duyên đến thế này sao? Vậy thì phải nói mau. Không biết nói làm sao hết.

Ai hiểu được, người ấy là tri kỷ.

Tags: tâmsự, buồn | Edit Tags

Tuesday July 25, 2006 - 12:48am (ICT) Edit | Delete

Không có nhận xét nào:

Tra từ điển



Bản quyền thuộc về Tô Lâm Viễn Khoa, 2006 - 2008.


Khi đăng lại các bài viết tại đây, vui lòng dẫn link hoặc ghi rõ nguồn: TLVK.


Liên hệ: Tô Lâm Viễn Khoa