Thứ Năm, tháng 2 15, 2007

[Archive]Phân vân


Phân vân magnify
Tại sao nhỉ?
Rõ ràng là hẹn với mình đi ăn. Có thêm vài người thì không sao. Nhưng tại sao có thêm người đó?
Tại sao lúc nào cũng có mặt người đó? Người đó có mặt vì điều gì? Lúc nào cũng là người đó.
Từ hôm bữa đến giờ, đã vui lắm vì có cơ hội được gặp mà không có người đó đi cùng. Vậy mà... chỉ nói đơn giản là "đi cùng được ko?".
Đã định trả lời là không. Nhưng nghĩ lại mình đâu có cái quyền cấm người ta đi. Dù gì thì cũng là bé mời. Mình chẳng là gì, chẳng có cái quyền cấm cản người khác mặc dù nhờ mình mà mới có buổi tối hôm nay.
Đã định trả lời là không đi. Nhưng nghĩ lại, mục đích chính của mình là gặp bé. Ừm, đành phải tự động viên là mình đi là vì gặp bé, chẳng vì ai khác.
Nhưng mà tức quá! Sao lúc nào cũng có người đó hết vậy?
"Đối với bé bây giờ, cả hai đều quan trọng." Ừm, mình thì là bạn thân, còn người đó là bạn trai. Vậy đó!
Tối nay đi gặp hai người, chẳng biết phải làm sao. Đã hứa rằng sẽ không làm căng thẳng mọi việc lên. Hãy cứ để bình thường, nhưng sao lòng chẳng yên.
Tags: tâmsự, buồn, khóhiểu, bégiang | Edit Tags
Sunday January 7, 2007 - 12:07pm (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 0 Comments


-------------------------
Câu nói tuần này: Không có gì là không thể.

Không có nhận xét nào:

Tra từ điển



Bản quyền thuộc về Tô Lâm Viễn Khoa, 2006 - 2008.


Khi đăng lại các bài viết tại đây, vui lòng dẫn link hoặc ghi rõ nguồn: TLVK.


Liên hệ: Tô Lâm Viễn Khoa