Chủ Nhật, tháng 2 25, 2007

Vẫn vòng vòng, vẩn vơ, vất vưởng

Hôm nay là buổi đi chơi Tết cuối cùng. Ờ, đã là mùng 8 rùi, dĩ nhiên là ko còn có thể ăn Tết được nữa. Đặc biệt hôm nay đi chơi với bé. Đi coi phim, chơi game, ăn gà và nhiều nhiều nữa... Giá mà thời gian ở bên cạnh bé dài ra hơn nữa.
Nghĩ lại, mỗi lần đi chơi bé giống như đọc một câu chuyện của Nguyễn Nhật Ánh. Nửa đầu câu chuyện sẽ là niềm vui mà cả nhân vật lẫn người đọc đều cảm thấy rộn ràng. Nửa sau câu chuyện lại là những dấu lặng, những nỗi buồn man mác. 2 đứa cũng vậy. Khi mới bắt đầu đi chơi, cả 2 đều rất vui. Vui lém! Nói gì cũng cười, làm gì cũng khoái, tâm trạng rất thoải mái. Nhưng khi mình nhận ra những cái đó cũng chỉ là phút giây thoáng chốc, mình muốn níu giữ thì bé lại chủ động từ chối. Kết quả là trăm lần như một, cuối buổi cả 2 bao giờ cũng im lặng. Chắc có lẽ do mình. Mình nên hiểu rằng nếu mình cố gắng níu giữ thì nó sẽ vuột khỏi tay mình.
Nhưng mình buồn lắm! Càng vui bao nhiêu, lại càng buồn bấy nhiêu. Thấy đó, ngay đó, đẹp đó, tuyệt vời đó, muốn đó nhưng rồi cũng chỉ là những kiềm chế, những thất bại và cả những bất lực. Không sao làm cho nó là của mình. Chỉ biết để buông xuôi cho cảm xúc. Lúc buồn lúc vui.
Tại sao bé lại chịu đi chơi với mình nếu như không thích mình? Bạn bảo: chỉ xem mày là bạn, ai rủ nó cũng đi. Nghĩ như thế sẽ dễ chịu hơn nhiều. Mình có thể nghĩ vậy được chăng? Chẳng lẽ bé chỉ nghĩ đơn giản như thế? Hoá ra mình là thằng hoang tưởng, lậm quá nên hoá cuồng? Bé bảo không muốn mình hi vọng nữa nhưng sao cứ làm cho mình phải hi vọng hoài? Bé bảo thà mình buồn bây giờ còn hơn sau này buồn mà sao bé lại làm điều ngược lại? Nhưng mình lại chẳng muốn bé làm những gì bé nói. Ôi giời ơi, điên đầu quá!
...
Thứ hai là đi thực tập. Sẽ là 1 tháng xa bé. Sẽ ngập đầu trong công việc của tháng Thanh niên và những bộn bề của thực tập. Chẳng biết như thế có giúp được ko. Chẳng dám hi vọng hay trông mong điều gì. Let it be.

-------------------------
Câu nói tuần này: Không có gì là không thể.

Không có nhận xét nào:

Tra từ điển



Bản quyền thuộc về Tô Lâm Viễn Khoa, 2006 - 2008.


Khi đăng lại các bài viết tại đây, vui lòng dẫn link hoặc ghi rõ nguồn: TLVK.


Liên hệ: Tô Lâm Viễn Khoa