Thứ Năm, tháng 2 15, 2007

[Archive]"Sẽ mãi là bạn thân"


"Sẽ mãi là bạn thân" magnify
Hôm nay đã nói chuyện với bé. Mọi chuyện ko tệ như mình nghĩ như thật ra cũng tệ như thế, chỉ là biểu hiện ra khác thôi. Chính xác thì không phải không trả lời tin nhắn là vì giận mình mà đúng hơn là muốn mình tự động rút lui. Cũng thế thôi. Hôm nay còn bắt mình phải hứa là chỉ là bạn thân thôi. Ừm, thì hứa. Sao cũng được. Bi giờ là bạn thân, sau này là gì ai biết. Mình cũng đã nói thẳng: Mình hứa nhưng mình vẫn ko rút lui, vẫn sẽ chờ đợi. Ra sao thì ra sao. Nhưng tốt rùi, nói ra mọi thứ rõ ràng hơn, dễ làm việc tiếp.
--
Có một người bạn nói rằng: "Dạo này sao Khoa mất đi vẻ tự tin vốn có."
Mình cười và suy nghĩ về điều đó.
Hôm nay lại có người nói rằng: "Khoa hay có những suy nghĩ khác người."
Mình cũng vẫn cười và suy nghĩ về điều đó.
Đem ráp cả 2 câu nói lại, mình chợt nghĩ ra một điều thú vị về bản thân mình. Không biết đúng hay sai, nhưng nghe cũng có lý.

Trước đây, khoảng 1 năm trước, mình cũng khác người như thế này đây. Nhưng lúc đó, mình không nhận thức được rằng mình đang suy nghĩ khác với những người bình thường. Mình chỉ nghĩ đơn giản, họ không suy nghĩ được bằng tầm của mình, nghĩa là mình đặt mình cao hơn mọi người ---> lẽ dĩ nhiên là mình rất tự tin. Mình im lặng quan sát mọi chuyện và nói ra những điều mà ai cũng ngạc nhiên.


Sau 1 năm, mình nhận thức rõ hơn về mọi chuyện. Có những chuyện, mình biết chắc chắn rằng mình khác người chứ không phải mình hơn người. Thế là những suy nghĩ trước đây đều phải được nhận lại, thậm chí là phải tìm lại. Cả những suy nghĩ hiện nay, mình luôn phân vân, thật sự là mình khác người hay mình hơn người? Bởi thế, có những quá trình xen kẽ giữa sự tự ti và tự tin, khiến cho tính khí của mình vốn đã hay thất thường nay lại càng dao động với biểu đồ hình cotg (về mở sách coi chu kỳ hình cotg đi), tần số cao, chu kỳ ngắn, có khi là tắt dần, có khi lại cưỡng bức, thậm chí có lúc là hằng số, khiến chẳng ai biết được.


Ke ke... chẳng biết có phải là thế không nhưng mà dường như mình đang cố gắng thể hiện cái khác người đó. Có lẽ mình luôn có xu hướng làm khác người. Cùng một vấn đề, mình có khả năng nhìn nhận từ hai phía nhưng bao giờ mình cũng sẽ đứng về phía nào ít người hơn. Sao mình ghét bọn a dua đến thế? Cứ nói gì cũng "đúng rồi", "em cũng vậy"... Mình cũng ghét cả sự lặp lại giống người đi trước hay người khác. Nếu có khả năng, mình luôn muốn đứng một mình, không lẫn lộn với ai hết.
Chẹp, tính khí mình càng lúc càng độc đoán. Chắc có một ngày ước mơ của mình sẽ là chế độ độc tài mang tên KP Inc. He he...
Lẽ ra mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn với mình nếu mình bình thường như bao người. Có lẽ phải đi khám bác sĩ tâm thần. Ha ha...
--
Chẹp, viết xong đọc lại, thấy mình tự tin phát ớn! Đặt mình khác mọi người chẳng bao giờ là một hành động của người khiêm tốn. Thôi kệ nó, mình nghĩ gì thì viết thế. Ai ghét, chịu. He he... nhưng ít nhất có một người nói là "Làm bạn với Khoa rất thú vị vì có những lúc nghe những điều bất thường đó."
Hic, nhưng dạo này, hình như mình đang bị đồng hoá rùi thì phải.
Tags: tâmsự, bégiang, phongcáchsống, khóhiểu | Edit Tags
Friday January 26, 2007 - 12:08am (ICT) Edit | Delete | Permanent Link | 6 Comments


-------------------------
Câu nói tuần này: Không có gì là không thể.

Không có nhận xét nào:

Tra từ điển



Bản quyền thuộc về Tô Lâm Viễn Khoa, 2006 - 2008.


Khi đăng lại các bài viết tại đây, vui lòng dẫn link hoặc ghi rõ nguồn: TLVK.


Liên hệ: Tô Lâm Viễn Khoa